Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

GIÁC NGỘ


XÃ LUẬN

Người ơi xã luận đây nè,
Loài người tận thế là do chính mình.
Mầu da xắc tộc đua tranh,
Biên giới họng súng xui người giết nhau.

Tận thế có khó gì đâu,
Nghèo giầu, quyền lực - đưa nhau xuống mồ.
Anh em, ruột thịt - không tha,
Mất tình mất nghĩa  - lý gì tồn sinh.

Người hơn súc vật chữ tình,
Có đạo, có đức, có nhân tính lành.
Có trí tuệ - hơn súc sinh,
Biết đạo, biết lý, mới thành ngày nay.

Giờ đây - đạo bị chặt tay,
Lấy gì để giúp - người ngay, sống lành.
Đời giờ độc ác gian manh,
Tự tiêu, tự hủy - tự mình giết nhau.

Quyền lực để làm gì đâu ?
Con nghiện ma túy - chẳng ai giám sờ.
Bệnh tật - tìm đến mả to,
Nhiều tiền lắm của - thành tro, xài gì ?

Ăn hương, uống khói - vô vi,
Lúc đó mới hiểu những gì đã gây.
Gây cho dân tộc - giống nòi,
Đi đường thất đức - người ngay chẳng thờ.

Suy tôn kẻ ác - giỏi chưa ?
Nhìn gương chúng nó tham quyền giết nhau.
Làm Vua, giết vợ - tim đau,
Chọn ngày chọn tháng - tiễn nhau về Trời.

Thâm nho đến mức khóc cười,
Cho đời thưởng thức - mếu cười như nhau.
Ngày vui - hay đáng buồn đau,
Máu của binh sỹ - xào rau hai miền.

Gờ đây xã hội đảo điên,
Cháu giết bà nội - vì tiền chơi gêm.
Anh em luộc nấu - đất liền,
Mặt biển cũng bán - tổ Tiên quên rồi.

Chức quyền - thời vận, là xơi,
Xi măng sắt thép vào nơi ngân hàng.
Đường đi không móng - dân làm,
Ruột nhà chức trách vốn không đáy mà.

Rồi đây nhân loại Ác Ma,
Thống trị đạo đức của  người thiện nhân.
Rồi đây - gà đứng ba chân,
Người không Thần thức - nhiều tiền để bay.

Con dòng cháu dõi thỏa tay,
Cha làm trò ác, con bay - tiệt nòi.
Trời nay thanh lọc loài người,
Giống nào đạo đức - thì cho sinh tồn.

Gian tham sảo trá - tuyệt đường,
Quyền cao chức trọng - nhìn đời mình đi.
Con cháu ma túy - tinh vi,
Lành thì cũng bệnh - tuyệt đi giống nòi.

Thời nay mạt pháp - Trời ơi,
Dơ cao đánh khẽ - giữ người Việt Nam.
Giống nòi độc ác gian tham,
Trời có trừng phạt - xin tha người hiền.

Xin Trời - thương cảnh đạo Tiên,
Phù người Thánh thiện - diệt nòi ác nhân.
Trời xui đất khiến tham - thâm,
Hưởng đủ tội ác - họa đường cháu con.

Nhìn đi - ác chết được không ?
Tiễn con tiễn cháu - về chầu Diêm Vương.
Giống nòi vô đạo - bất nhân,
Vay trả tức khắc - tuyệt đường đời sau.

Sống đi, bại liệt - Thần sầu,
Ai cho được chết mà cầu mà xin.
Tàng tật - là bất thành Nhân,
Nhân tính vô đạo - mới sinh họa mà.

Còn kẻ theo đạo ác ma,
Thì ma hành khiến - kêu chi Thánh Thần.
Suy tôn - ác đạo là Tiên,
Thì những ác họa - sẽ tìm đến chơi.

Người ơi xã luận thế thôi,
Cảnh tỉnh, giác ngộ - người người nghe theo.
Cố tình…….. - thì đào huyệt đi,
Để cho hậu thế - hết nòi giống ngu.


Đức Minh
Pháp chủ Thần Học Phương Đông.