Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

Ngộ Đạo : Thánh - TRẦN HƯNG ĐẠO


Trần Triều đạo đức Thánh nhân
Bẩy trăm năm đã rọi đường nhân gian
Sáng danh Hưng Đạo Đại Vương
Hiện thân Ngọc Đế rọi đường nhân sinh.

Hai mươi tháng tám hằng năm.
Là tiệc Ngọc Đế đón Vương về chầu.
Người ơi hiểu đạo làm đầu,
Quân Vương đức độ, dân giầu-nước yên.

Khi sống người không tham quyền,
Hận thù xóa bỏ - vì dân an lành.
Bao đời Vua Chúa nhìn gương,
Đất việt Hiển Thánh - suy tôn Trần Triều.

Vì đời đạo đức cao siêu,
Vua Chúa hậu thế nhìn theo mà làm.
Đừng : tham - bạc - ác, đời phàm,
Hãy theo đạo đức Quân Vương Thánh Trần.

Ngài là Tiết Chế - Quốc Công,
Quốc phụ > Thiên dáng : Vua quỳ dưới chân.
Kính tôn đạo đức Thánh Trần,
Quốc Tuấn - Hưng Đạo, hiển linh muôn đời.

Người ơi khi lễ cửa ngài,
Thường có gương để - người soi lại mình.
Mỗi khi tế lễ thắp hương,
Nhìn lại chính mình xem Thánh Thiện chưa ?

Vua chúa quan lại khi xưa,
Trần Triều tài đức dân nghe rạp mình.
Cả đời thanh đạm tu Tiên,
Không tham quyền lực như người thường đâu.

Vì vậy nhân thế học theo,
Tốt cho bản mệnh độ đầu Trời che.
Trên là Ngọc Đế Vua cha,
Dưới Là Hưng Đạo - Thánh Trần, Việt Nam.

Quyền uy vang dội tam Thiên,
Ngay khi đang sống - nói chi ở Trời.
Tử Vi chúa của các loài,
Tinh Quân độ mệnh số người trần gian.

Thầy bà đồng bóng tà làm,
Hỗn sược bắc ghế, hầu sao được ngài.
Ai mà vì đạo vì đời,
Ai sống Thánh thiện như ngài được không ?

Bóng là hình bóng tâm linh,
Đồng là đồng dạng Thánh Thần Độ nhân.
Đời thì tham đủ mọi đường,
Tham quyền, tham của, tham danh của đời.

Tại sao hỗn sược thế người,
Đồng ma bậy bạ xui người làm sai.
Để rồi bệnh tật - họa tai,
Đến ngày, đến tháng, Trời hành phạt cho.

Để rồi Vong lấy lý do,
Đòi cúng đòi lễ - hầu to, nhiều tiền.
Làm cho xã hội đảo điên,
Gia đình kiệt quệ vì tiền hầu Vong.

Thời nay mạt pháp - loạn âm,
Sinh ra đủ loại bất nhân hại đời.
Buôn Thần Bán Thánh - học đòi,
Lưu manh sảo trá cũng ngồi đồng sao ?

Đồng thì đủ loại vong Ma,
Cứ đâu là Thánh mới linh giáng đồng.
Căn cơ định dạng tinh thông,
Thánh là thiện tính - Ma ngu ác mà.

Thánh nào dáng đồng ba hoa,
Toàn điều vớ vẩn > chỉ Ma mới làm.
Thiên cơ sao lộ cho phàm,
Thánh nào dám nói sang tai người đời.

Loạn âm sinh bậy hết rồi,
Lòng người thối nát Ma vầy đồng ngu.
Đường tu chính đạo chẳng tu,
 Chẳng nhớ nòi giống thì tu cái gì.

Tam giáo lề lối chẳng đi,
Dù cho mạt pháp - có thì cũng hơn.
Lại theo thờ lũ gian manh,
Tránh sao khỏi cảnh ma vầy - hành cho.

Vua Mẫu cũng có bóng Ma,
Cứ đâu là Thánh mới là bóng đâu.
Hồn thiêng Ác - Thiện khác nhau,
Nhìn vào bản chất người hầu biết luôn.

Sống mà dối trá lưu manh,
Đến khi hầu Bóng Đồng Ma tức thì.
Trăm họ hãy giác ngộ đi,
Tâm đức Thánh thiện - hầu Thánh dáng ngay.

Cuộc đời sống tạm - học hay,
Trớ nên sảo trá - học thày lưu manh.
Đến khi tạ thế - quy Tiên,
Quay về Thiên cổ : thành Tiên - Thánh - Thần.


Đức Minh
Pháp chủ Thần Học Phương Đông